84 lượt xem

CHỈ LÀ 1 CÁI CHÂN KHÔNG VÂNG LỜI BẠN ẤY!

Bạn ấy là Nguyễn Đài Trang, quê ở Cửa Lò (Nghệ An). Sinh sống tại TP Hà Tĩnh.
Mình không bao giờ nghĩ bạn là người khuyết tật. Chỉ đơn giản có một cái chân không vâng lời bạn ấy mà thôi. Đó là một biến cố đến với bạn từ nhỏ, khoảng 3 – 4 tháng tuổi gì đấy. Lớn lên, đi học, bạn ấy nhờ bạn bè cõng. Nếu không ai cõng thì bạn tự bò đến trường cách nhà 2km. Gần 12 năm tuổi thơ, đôi tay chai sần chưa một lần sạch sẽ. Đến giờ, trên đầu gối bạn vẫn còn những chiếc sẹo “xinh xinh” – di chứng của những cuộc “trường chinh” tới lớp năm xưa. Thế rồi bạn ấy “nhảy chân sáo” qua các cấp học với thành tích cực chất: 12 năm học bạn ấy đều là học sinh giỏi, không chịu để trống năm nào. Sau đó, phi vèo luôn lên đại học và tốt nghiệp với tấm bằng Công nghệ thông tin. Tởn chưa?
Ra trường, dĩ nhiên là bạn ấy đi xin việc. Khởi đầu làm văn thư tại một trường cấp 2, sau 2 năm bạn ấy xin nghỉ việc vì đồng lương quá ít ỏi. Trong quãng thời gian sau đó, bạn làm đủ nghề từ bán nước chè dạo, bán sách giáo khoa, nhân viên công ty truyền thông đến nhân viên chăm sóc khách hàng của Viettel, làm quản trị Website cho doanh nghiệp… Nói thì dễ, nhưng là với người chân tay lành lặn. Với bạn ấy phải nỗ lực nhiều lắm đấy. Vì không chỉ đôi chân mà xương cột sống cũng nào để yên cho bạn. Nó hoạnh bạn ấy suốt.
Thế rồi bạn ấy khát khao làm bà chủ. Nói là làm. Bạn ấy vay 200 triệu mở quán cà phê. Nhưng sau 3 năm thì lỗ nhoe. Hehe! Cú lỗ đầu đời không làm bạn nản chí. Bạn dẹp quán, tìm đến một quán lẩu ở Nghệ An để vừa làm vừa học cách kinh doanh. Khi đã có “”lưng vốn kinh nghiệm” kha khá, bạn ấy mở quán lẩu Hiếu. Không ngờ khách rất đông. Sau đó, bạn gá lại quán lẩu và mở nhà hàng Sen Vàng. Lại nườm nượp khách. Rồi bạn đầu tư 2 tỷ đồng vào nhà hàng Nhà Tôi (địa chỉ 67, Lê Duẩn, TP.Hà Tĩnh)… thành một chuỗi nhà hàng ăn uống “ngon” và “lành” bậc nhất ở Hà Tĩnh. Riêng hệ thống này đã giải quyết công ăn việc làm cho gần 30 lao động với thu nhập từ 5 đến 16 triệu đồng/tháng. Chuỗi nhà hàng cũng tiêu thụ khá nhiều sản phẩm cho người khuyết tật trên địa bàn.
Ngoài công việc làm ăn, bạn ấy còn ấp ủ dự định xây dựng khu vui chơi trẻ em kết hợp với giáo dục giới tính để giúp các em có sân chơi và tránh các nguy cơ bị xâm hại tình dục, mở mini shop chuyên sản xuất túi giấy thân thiện với môi trường dành cho chị em khuyết tật… cùng nhiều dự án nhân văn khác. Bạn là con ong chăm chỉ làm từ thiện và kết nối các nhà hảo tâm để giúp đỡ những cảnh đời bất hạnh, khốn cùng trong nhiều năm qua.
Trong vai trò Chủ nhiệm Câu lạc bộ “Phụ nữ tự lực” TP. Hà Tĩnh, bạn đã tổ chức cho những người phụ nữ cùng cảnh ngộ với mình cuộc thi “Vẻ đẹp hoa xương rồng”. Ở đó, họ được nói lên những khó khăn, những khát khao, những ý tưởng khởi nghiệp của mình. Sau cuộc thi, bạn ấy đã mở một cửa hàng kinh doanh thực phẩm sạch “Nàng dâu Order” (155A, đường Nguyễn Du, TP.Hà Tĩnh). Nhân viên cửa hàng là những người khuyết tật có hoàn cảnh khó khăn.
Với nghị lực và quá trình phấn đấu của bản thân, bạn vinh dự đại diện cho hàng trăm người khuyết tật Hà Tĩnh tham dự lễ vinh danh những tấm gương khuyết tật tiêu biểu toàn quốc năm 2017. Được đứng bên bác Đam đẹp trai, tài giỏi (ái chà!). Năm 2020, bạn nằm trong số 64 thanh niên khuyết tật toàn quốc được tôn vinh tại chương trình “Tỏa sáng nghị lực Việt” do T.Ư Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam, Ủy ban Quốc gia về Người khuyết tật Việt Nam, Công ty TNHH TCPVN phối hợp tổ chức. Bạn còn là gương mặt doanh nhân tiêu biểu, thanh niên tiêu biểu, phụ nữ tiêu biểu,… được xướng tên ở nhiều diễn đàn, hội nghị trong và ngoài tỉnh.
Mẹ giòn, con chả kém. Hai bé gái nhà bạn ấy học siêu giỏi, lại lắm tài lẻ. Nếu đã số hai thì không còn ai số một. Bao nhiêu giải thưởng danh giá cấp trường, cấp tỉnh và cấp cao hơn các bạn ấy đều giành hết còn đâu.
Biến cố đôi chân không phải là duy nhất. Sóng gió cuộc đời còn vùi dập bạn ấy hết lần này, lần khác, kể cả trong chuyện tình cảm. Nhưng – như loài cỏ kiêu hãnh – bạn lại vươn lên mạnh mẽ, kiên cường.
Bạn ấy không phải là người phàm chăng? À không! Là một người bình thường nhưng can tội xinh gái và tài năng cùng nghị lực phi thường thôi mà! Lại còn ăn nói có duyên, hài hước và sống rất tình cảm, chan hòa, giàu lòng nhân ái nữa.
Hôm qua, bạn ấy hỏi: Hết Covid, việc đầu tiên bạn muốn làm, là gì?”. Mình mới bẽn lẽn trả lời vui bằng thơ, rằng:
Đến “Nhà Tôi” nhậu dăm quai
Cho long lanh mắt, cho ngài ngẩn ngơ
Ngắm đài hoa biếc trang thơ
Cùng giai nhân thiếp bên bờ nhân gian…
Mình không bao giờ nghĩ bạn ấy là người khuyết tật. Chỉ đơn giản có một cái chân không vâng lời bạn ấy mà thôi. Và điều đó không thể cản trở bạn ấy tiến lên phía trước để làm người hữu ích.